Thủ đoạn phán tán phim lậu thay đổi liên tục
Tình trạng xâm phạm bản quyền, phát tán nội dung như phim ảnh, ca nhạc trên không gian mạng không phải gần đây mới diễn ra. Tình trạng này đã diễn ra từ rất lâu, là vấn đề nhức nhối không chỉ tại Việt Nam mà hầu hết các nước trên thế giới.
Trước kia các website phim lậu đa số đặt máy chủ, lưu trữ dữ liệu trên các máy chủ trong nước. Tuy nhiên khi bị truy quét các sever này được chuyển ra nước ngoài. Nhưng với sự phối hợp của các cơ quan chức năng, biện pháp này cũng dần bị hạn chế.
Bắt đầu từ những năm 2010, khi mà các loại hình giải trí online như Facebook, YouTube chưa thực sự được biết đến nhiều, các trang phim online là mảnh đất màu mỡ cho những "tay chơi" lách luật kiếm tiền.
Thời điểm đó, lợi dụng lỗ hổng của Google Drive, các đối tượng sẽ tải nén, đóng logo, tải lên hàng nghìn bộ phim một ngày được thực hiện thông qua một máy chủ ảo (VPS) thuê với giá vài triệu đồng một tháng trên các trang chợ đen với cấu hình "khủng" và tốc độ tải lên tới 10 Gb/s.
Với cơ chế giới hạn lượt truy cập của máy chủ, Google sẽ hủy những liên kết có lượt truy cập tăng đột biến. Vì vậy, bằng một số kỹ thuật lách băng thông, những người điều hành web phim lậu, phim khiêu dâm đã sử dụng một trình phát (player) bên thứ ba để biến liên kết phát của Google thành của mình, trong giới gọi là "stream". Phần mềm này có tên JWplayer với mức giá 1.000 USD/năm.
Lợi dụng công nghệ điện toán đám mây
Thủ đoạn mới nhất của các đối tượng là thuê các dịch vụ lưu trữ đám mây không giới hạn của Facebook, Fshare, Openload... với giá rất rẻ hoặc miễn phí để lưu trữ phim. Đơn cử, phimmoi từng đổi sang dùng server của Facebook khi Google có những biện pháp ngăn chặn phim không bản quyền trên nền tảng của mình.
Không chỉ bị chặn , việc sử dụng các nền tảng của Google tiêu tốn của chủ website phim lậu một khoản tiền không hề nhỏ cho việc lưu trữ. Tuy nhiên với sự bùng nổ của Facebook, các bộ phim hiện nay được lưu trữ hoàn toàn miễn phí.
Theo anh Thái Sơn, một lập trình viên website tại quận Bình Thạnh, TP.HCM cho biết thủ đoạn các đối tượng sẽ tạo một fanpage trên Facebook, đăng tải những bộ phim ở chế độ riêng tư. Làm vậy để tránh việc Facebook quét bản quyền từng bộ phim. Bởi mạng xã hội này không xét bản quyền các video riêng tư.
Từ đó, các kênh phim lậu này sẽ dùng một công cụ (tool) để lấy liên kết (links) về trang phim để phát cho người xem một cách thoải mái mà chẳng mất một đồng nào cho việc mua máy chủ để lưu trữ. Như vậy, hai vấn đề gây tốn kém nhiều nhất để làm web phim là sever (máy chủ) và mua bản quyền phim đều được chủ các website giải quyết với số tiền bỏ ra gần như bằng 0.
Chính nhờ sự dễ dàng trong việc vận hành, lưu trữ mà dù liên tục bị các cơ quan chức năng xử lý bằng các biện pháp kỹ thuật như chặn tên miền, chặn IP mà các trang phim nhanh chóng quay lại.
Việc xử phạt các trang web xem phim không bản quyền tại Việt Nam không hề đơn giản vì công nghệ đang trở thành vũ khí lợi hại giúp các trang web này phát triển tốt, thách thức pháp luật Việt Nam.